Báo chí

Như chưa hề có cuộc chia ly

Ngày đăng: 11/07/2011 | Lượt xem: 1653

Bao nhân nạn mang theo thương nhớ
Chốn quê xưa từ buổi ra đi
Như chưa hề có cuộc chia ly
Bởi chốn nuôi khác gì nơi đẻ
Bởi đau rừng khác gì khổ bể
Chung một câu “máu chảy ruột mềm”

Như chưa hề có cuộc chia ly
Dù xa ngái vẫn hướng về quê cũ
Bé gọi “papa” lớn thì gọi “bố”…
“Bu” tiếng đàng ngoài, “má” tiếng đàng trong
Tiếng Bắc, giọng Nam bỗng hóa diệu kỳ…

Như chưa hề có cuộc chia ly
Sống Sài Gòn, chào đời Thanh Hóa
Lạc loài nhau lại ở Tam Kỳ
Như chưa hề có cuộc chia ly
Giữa trạm tâm thần mẹ gặp lại cậu xưa
Nước mắt buồn vui pha giọt buồn tủi phận

Như chưa hề có cuộc chia ly
Dẫu nước mắt ròng ròng đang chảy
Sáu hai, sáu bốn, bảy bảy bảy bảy…
Vang ngày tiếng gọi lương tri

Như chưa hề có cuộc chia ly
Theo bước đi chương trình nhân đạo
Giữa điệp rừng cánh chim báo bão
Gọi bình yên đến với mọi nhà
Lương tri đồng nghĩa với ruột rà
Khi ly biệt đã hòa thành máu đỏ
Như cát bãi nghìn năm sóng vỗ
Giữ tin yêu suốt bốn năm ròng
Cho hoa không chỉ nở mùa xuân
Cho niềm vui vỡ òa trong thương nhớ

Nước mắt mừng không thấm ai bi
Dẫu trăm lần, lần nào cũng thế
Đó “Thu Uyên” thắm màn “nguyệt quê”
Đây “chương trình” tự thể minh duy
Và, con người sau cuộc chia ly…

Thế Phiệt
 (đăng trên Tạp chí Văn hiến Phương Nam số 7 đầu tháng 5/2011)