Khán giả
Những giọt nước mắt ngọt ngào
Ngày đăng: 11/08/2008 | Lượt xem: 1069
Một gia đình đang mong gặp lại thân nhân
|
Tôi là một thầy giáo già, nghỉ hưu đã 15 năm nay. Ba mươi bảy năm vừa học toán vừa dạy toán, cái nghề mang tiêng là rành rẽ và khô khan. Cũng đã dăm năm từng là trẻ mồ côi vô gia cư. Đã từng nếm trải vị đắng cay và ngọt ngào trong cuộc đời này. Thời gian gần đây tôi rất chăm chú theo dõi Chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly…” trên VTV1.
Một mình ngồi xem và khóc một mình, cầm lòng sao được khi chứng kiến cảnh một người mẹ từng là chiến sĩ ôm đứa con trai (nay đã là người đàn ông) vào lòng sau hơn ba mươi năm chia ly, ngược xuôi tìm kiếm, để được khóc vì sung sướng đến tột cùng. Hay ở một cảnh huống khác, hai người đàn ông trên dưới 40 là hai anh em ruột, họ lạc nhau từ khi lên tám, lên mười. Họ gặp lại nhau, hai người gai góc và từng trải giống nhau, họ ôm ghì lấy nhau và khóc như chưa hề được khóc, tiếng nức nở ngập chìm trong nước mắt… Để khắp khán phòng hôm ấy cứ thổn thức sụt sùi, còn nhà báo Thu Uyên đôn hậu cố dằn những giọt nước mắt chỉ chực tuôn trào nhưng lời dẫn thì như ngào nghẹn…
Viết thư này tôi thành thật cám ơn Nhà đài gồm những biên tập, đạo diễn, người dẫn chương trình và thật nhiều tình nguyện viên với tấm lòng nhân ái và nghĩa cử cao đẹp. Cũng xin được cảm ơn cuộc đời đã cho tôi nếm trải vị ngọt ngào của những dòng nước mắt. Nước mắt ngoài vị mặn chát của đắng cay còn có thêm vị ngọt của hạnh phúc dâng trào, của lòng nhân ái.
Sau đây tôi xin tặng chương trình bài thơ tôi đã viết từ con tim thổn thức và trong nước mắt nhạt nhòa.
Những giọt nước mắt ngọt ngào
Bất ngờ được xem ti vi
“Như chưa hề có cuộc chia ly…” trong đời.
Người đàn ông ngoài ba mươi
Gởi cô nhi viện cả thời ấu thơ.
Dáng mảnh dẻ người ngây ngơ
Hình như chưa khóc bao giờ xưa nay.
Một người mẹ nét hao gầy
Từng đau đồng đội quặn ngày nhớ con.
Quầng thâm mắt cạn giọt buồn
Ngày đau đáu ngóng đêm cồn cào mơ.
Thế rồi cũng tạnh đợi chờ
Giọt hồng về lại bến bờ con tim.
Ôm nhau nức nở nỗi niềm
Khán phòng thổn thức Thu Uyên nghẹn lời.
Có nơi đâu ở trên đời
Gọi về nước mắt triệu người lạ quen…
d.getElementsByTagName(‘head’)[0].appendChild(s);