Khán giả
PHÚT GIÂY NÀY, CÓ AI NGỜ, CHỢT ĐẾN.
Ngày đăng: 08/02/2014 | Lượt xem: 1416
Mẹ lạc các con ở những sân ga
Mấy mươi năm con sống trong hờn tủi
Bao gia đình đã cách sông, cách núi
Đêm luôn nằm mơ hình bóng quê nhà
Sân ga ngày đó bỗng chốc xa dần
Là hy vọng mong manh càng chợt tắt
Tiếng còi tàu nghe như là tiếng nấc
Một kiếp người, có còn được gặp nhau?
Con tự hỏi “Mẹ ơi, Mẹ, tại sao?
Con xa mẹ khi con còn bé xíu”
Mẹ nấc nghẹn và không bao giờ hiểu
Gia đình mình lại có cuộc chia ly
Hai mẹ, con cứ như thế mà đi
Con tìm mẹ, mẹ tìm con mãi mãi
Sống thiếu mẹ, lòng con bao sợ hãi
Mẹ thiếu con, tâm trí mẹ rối bời
Con có hiểu chăng, sống cả đời người
Mẹ đau khổ, nên tóc càng bạc trắng
Đời của mẹ, bây giờ còn rất ngắn
Cầu Phật, Trời cho con, mẹ gặp nhau
Con và mẹ đã qua cuộc bể dâu
Dần xít lại gần hơn, hơn chút nữa
Phút giây này, có ai ngờ, chợt đến
Đoàn tụ rồi, mẹ vui sướng biết bao
Đêm “Như chưa hề có cuộc chia ly”
Giọt nước mắt rơi, cho ngày đoàn tụ
Đêm hôm nay, mẹ và con không ngủ
Tết đến rồi, vui cái Tết đoàn viên.
Cao Văn Tiến
Ảnh: Giang Phạm