Khán giả
Gửi mẹ kính yêu!
Ngày đăng: 10/06/2013 | Lượt xem: 1301
Trải qua 7 lần làm con nuôi, anh Lê Văn Thạch (tên mẹ ruột đặt là Nguyễn Đức Chính) ở Hưng Yên, luôn khát khao tìm lại mẹ ruột là bà Nguyễn Thị Vĩnh. Năm 1961-1962, khi anh Thạch còn nhỏ, mẹ phải đi làm kiếm sống nên gửi con lại cho gia đình ông Đệ ở Hà Nội nuôi giúp. Lâu quá không thấy bà Vĩnh về, gia đình ông Đệ đem anh Thạch cho đi làm con nuôi người khác. Lớn lên anh đi khắp nơi tìm mẹ, nhiều lúc đi bộ hàng chục cây số, khi hết tiền phải ăn tạm quả cam thối, ổ bánh mì không lót dạ. Hiện tại, anh đang bị bệnh gan và sức khỏe ngày càng yếu, nhưng ước nguyện cuối cùng của anh là được nhìn thấy mẹ trước khi nhắm mắt. Chương trình “Như chưa hề có cuộc chia ly” xin giới thiệu bài thơ anh Thạch viết tặng mẹ, hi vọng rằng bà Vĩnh đang ở nơi nào đó sẽ đọc được những dòng tâm sự này. Rất mong quý vị khán giả nếu biết được mẹ anh đang ở đâu xin hãy thông tin giúp chương trình!Mẹ ơi!
Mỗi năm chiều ba mươi tết
Con đứng nhìn về nơi xa
Thế là hết một năm con mong chờ mẹ ở nơi nào?
Mẹ đâu có biết, con bao tháng năm dòng như thế
Khắc khoải đợi chờ, mòn mỏi, ngóng trông
Mẹ ơi!
Cuộc đời con!
Bảy lần làm con nuôi
Mười bốn chiếc khăn ngang trên đầu mẹ ạ!
Những ngày giải nắng dầm mưa
Con chăn vịt
Đĩa cắn chân con nhiều như chùm ổi
Bắt cá đồng xa
Tiếng sét đánh ngang đầu
Song, cuộc sống vẫn cháo rau đạm bạc
Đói với nghèo quấn lấy chẳng rời xa
Kiếp làm người
Mẹ đẻ con ra
Dù nghèo đói con vẫn đi tìm mẹ
Gian lao là thế!
Góc chợ, gầm cầu
Con chẳng thấy mẹ đâu?Quả cam thối con ăn cho đỡ đói
Chiếc bánh mỳ con nhớ mãi người cho
Tiền không có, đi bộ từ xẩm tối
Về đến nhà trời sáng gục giữa sân
Không nản chí, con vẫn đi tìm mẹ
Cũng tháng lại ngày con vẫn đợi, vẫn mong
Giờ con biết, con không chờ được nữa
Con ước mẹ về đứng trước mộ con
Vài nấm đất để con mình đỡ khổ
Kiếp nợ trần gian có lối con về!
Ân Thi, Hưng Yên
}